Kho Vàng Núi Tàu phần 3: “nhà ngoại cảm” và thanh kiếm Nhật

Để có đủ tiền để thuê nhân công và máy khoan đào hàng nghìn tấn đá ở độ cao hơn 130m, cụ Trần Văn Tiệp đã sử dụng toàn bộ tiền dành dụm suốt đời và thế chấp căn nhà ở quận Phú Nhuận, TP.HCM để vay mượn 700 triệu đồng.

Tính toán vào thời điểm năm 1993, cụ Tiệp đã chi trả hơn 2 tỷ đồng, tương đương với hàng nghìn cây vàng, để đầu tư vào “cuộc chơi” tìm kiếm 4.000 tấn vàng trên núi Tàu…

Có ba lựa chọn để tìm đường đến kho báu
Theo anh Nguyễn Phương Đông, một nhà nghiên cứu và sưu tầm cổ vật, người đã có nhiều cơ hội tiếp xúc với cụ Tiệp, sau năm 2003, một người đàn ông tên Hoàng Thanh Trường (sinh năm 1959, đến từ huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ) xuất hiện trên đỉnh núi Tàu. Ông Trường tự xưng là nhà khảo cổ học và cũng là “nhà ngoại cảm”, có khả năng giúp cụ Tiệp và ông Tám Hiền (hay Lê Văn Hiền, cựu Bí thư tỉnh Thuận Hải trước khi được chia thành hai tỉnh Ninh Thuận và Bình Thuận) khám phá kho báu.

Để chứng minh khả năng của mình trước mọi người, ông Hoàng Thanh Trường đã tận dụng “ngoại cảm đặc biệt” của mình và chỉ ra chính xác những vị trí cụ Tiệp cần biết. Sau đó, khi cụ Tiệp yêu cầu người đào lên, những tảng đá bỗng dưng sắp xếp thành một cánh cửa dẫn xuống hầm chứa kho báu. Tiếp theo, những món đồ cổ nhỏ như dụng cụ của các vị vua và chúa xưa đã được khám phá.

Cả cụ Tiệp và ông Tám Hiền không thể không tin vào những gì mắt mình thấy, khi “nhà ngoại cảm” Trường dẫn chỉ cho người đào lên một thanh kiếm được làm từ đồng, trên cán kiếm có chạm hình đầu rồng (biểu tượng của hoàng tộc Nhật Bản). Nhiều nhà “khảo cổ” khác cũng xác nhận rằng đây là một thanh kiếm thuộc quân đội Nhật Bản. Sau khi chứng kiến những bằng chứng này, cụ Tiệp và ông Tám Hiền đã hết sức hỗ trợ tài chính và cung cấp phương tiện cho “nhà ngoại cảm” Hoàng Thanh Trường…

Trong một dịp, sau khi thăm quan núi Tàu, “nhà ngoại cảm” Hoàng Thanh Trường đã đưa ra tố cáo: “Có tồn tại ba con đường dẫn tới cửa hầm chứa kho báu. Ba con đường này hướng tới một hầm chui, một cửa thông hơi và gặp nhau tại ngã ba, đó chính là cửa hầm. Đây là thiết kế của quân đội Nhật để giấu trốn kho báu và ngăn người khác tìm thấy…”.

Ngay sau đó, cụ Tiệp đã thuê hàng chục người mạnh mẽ để khai quật đá suốt ngày đêm, nhằm tìm đường vào hầm. Tuy nhiên, không tìm thấy hầm chui mà chỉ toàn những khối đá lớn… Lúc này, “nhà ngoại cảm” Trường đưa ra kế hoạch sử dụng mìn để phá hủy đá và mở cửa hầm. Cụ Tiệp đã làm thủ tục xin phép, nhưng UBND tỉnh Bình Thuận đã từ chối cho phép sử dụng chất nổ.

Quyết định này, “nhà ngoại cảm” Trường đã đề xuất một phương pháp khác: sử dụng hóa chất để làm cho đá mềm hơn và sử dụng một loại hóa chất đặc biệt khác để “khử độc”! Ý tưởng là sau khi mở cửa hầm, khí độc từ vàng sẽ phát tán và gây nguy hiểm cho công nhân tham gia, do vàng đã được chôn sâu dưới lòng đất hơn 60 năm và tạo ra các khí độc…(!?)

Cụ Tiệp và ông Tám Hiền đã chi một số tiền lớn để mua hóa chất này, nhưng việc sử dụng hóa chất cũng không thành công!

Sau một thời gian ngắn, “nhà ngoại cảm” này đã tìm cách thoát khỏi núi Tàu với một lý do.

Nhiều người theo cụ Tiệp suốt quá trình tìm kiếm kho báu đã đồng lòng cho rằng: “Nhà ngoại cảm” Hoàng Thanh Trường và các tay sai đi cùng đã tiến hành một vụ “lừa đảo” và đã có kế hoạch, chuẩn bị sẵn sàng và mang theo một số đồ giả cổ, trong đó có một thanh kiếm giả cổ theo kiểu Nhật được chôn trên núi Tàu. Ông Tám Hiền đã gửi đơn tố cáo đến các cơ quan chức năng, nhưng trong nhiều năm qua, các “siêu lừa” này vẫn tiếp tục hoạt động mà không bị xử lý.

Chuyến đi tìm kiếm kho vàng 4.000 tấn trên núi Tàu dường như đã kết thúc khi vào tháng 10 năm 2011, cụ Tiệp nộp đơn xin được tái khai thác kho báu. Lần này, ông đề xuất một phương án mới bằng cách chuyển hướng tìm kiếm về phía Tây Nam núi Tàu, sử dụng 6 cụm khoan thăm dò,… Ông Tiệp đề ra kế hoạch rằng nếu tìm được kho báu, ông sẽ xin phép chính quyền địa phương xây dựng một ngôi nhà trên đỉnh núi Tàu để phục vụ cho cán bộ hưu trí, thương binh và bệnh binh nghỉ mát, điều dưỡng…

Trước sự mong đợi, khao khát và niềm tin mãnh liệt của cụ Tiệp, UBND tỉnh Bình Thuận đã cấp lại giấy phép cho cụ tiếp tục tìm kiếm kho vàng trên núi Tàu với kinh phí dự toán hơn 3 tỷ đồng. Ngày 15/11/2012, ông Lê Tiến Phương – Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận đã chấp thuận gia hạn thời gian tìm kiếm kho báu trên núi Tàu cho cụ Tiệp đến hết ngày 30/6/2013. Sau đó, gia đình cụ Tiệp đã gửi 500 triệu đồng vào Kho bạc Nhà nước Bình Thuận như một quỹ tiền đặt cọc để chuẩn bị cho việc hoàn trả sau khi hoạt động kết thúc. Tuy nhiên, khi hết hạn này, cụ Tiệp vẫn không tìm thấy kho báu.

UBND tỉnh Bình Thuận đã cho gia hạn kéo dài đến ngày 31/12/2014. Trong thời gian này, cụ Tiệp và đơn vị thăm dò đã tiến hành 7 đợt nổ mìn công nghiệp, sử dụng tổng cộng 1.889kg thuốc nổ và đào lên khoảng 610m3 đất đá từ các hố nổ mìn.

Tuy nhiên, vào đầu năm 2015, gia đình cụ Tiệp đã xin gia hạn tiếp nhưng các cơ quan chức năng của tỉnh Bình Thuận đã khẳng định rằng không có kho báu nào trên núi Tàu. Vì vậy, vào đầu tháng 3/2015, Tỉnh ủy Bình Thuận đã thông báo quyết định chấm dứt việc thăm dò tài sản nghi bị chôn giấu trên núi Tàu và yêu cầu gia đình cụ Tiệp thực hiện hoàn thổ, khôi phục môi trường tại khu vực đã bị tác động trong quá trình thăm dò theo cam kết ban đầu. Sau đó, gia đình cụ Tiệp đã hoàn thành công tác hoàn thổ và Nhà nước đã trả lại số tiền ký quỹ là 500 triệu đồng.

***

Đánh giá bài này